Nguyên Đỗ

Đợi Mấy Mùa Trăng


Còn mấy mùa trăng vọng cố hương
Tuổi đời thêm lớn tóc pha sương
Trăng soi bờ nước, sầu nghiêng bóng
Hồn phách từng đêm lạc bước đường


Đi vào lối nhỏ đượm hương cau
Lội suối sông sâu trú dưới cầu
Xúc cá mò cua đêm trăng sáng
Chèo đò ra giữa thả mồi câu


Còn đợi bao lâu mới trở về
Ân tình non nước ngút sơn khê
Hàng dừa, ổi, mận, me, soài, mít
Hoa trái vườn xanh đậm nét quê


Trăng sáng ngày xưa của chúng mình
Đơn sơ trong sáng... dọc sông, kênh
Hồn nhiên cười nói... không tư lự
Dưới ánh ngàn sao, trăng tỏa xinh


Hồn anh từng tối dõi nơi xa
Vẫn đứng bơ vơ nhớ xóm nhà
Xa quá lâu rồi xa quá nhỉ
Bao giờ trở lại đất quê cha?


Đợi mấy mùa trăng, liệu có ngày?
Dưới trăng đập lúa, cối nào xay
Mẹ già trẩy vỏ nhờ cơn gió
Nghe vọng đâu đây có tiếng chày


 

Được bạn: HB 21.09.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đợi Mấy Mùa Trăng"